4 Vấn đề quan trọng về tiền tip trong ngành dịch vụ. Biết để không ai bị thiệt!
Rất nhiều nhân viên phục vụ nhận được tiền tip từ những khách cảm thấy hài lòng, từ bồi bàn, thợ nail, nhân viên pha chế cho đến người làm vườn, nhân viên dọn dẹp và người lái xe. Trên thực tế, một số nhân viên kiếm được nhiều tiền hơn bằng tiền tip hơn là tiền lương theo giờ.
Nếu nhận tiền tip như một khoản bù vào tiền lương, bạn nên biết các quyền hợp pháp của mình. Quy tắc cơ bản của tiền tip là chúng thuộc về nhân viên, không phải chủ. Nhân viên không được yêu cầu trao tiền tip cho công ty hoặc chia sẻ nó với quản lý hoặc người giám sát.
Tuy nhiên, người chủ có thể trả lương cho nhân viên hưởng tip thấp hơn mức tối thiểu và yêu cầu nhân viên chia sẻ số tiền này với đồng nghiệp.
1. Tip Credits
Theo luật liên bang và của hầu hết các tiểu bang, người chủ có thể trả lương cho nhân viên hưởng tiền tip thấp hơn mức tối thiểu, miễn là nhân viên nhận đủ số tiền tip. Đây được gọi là “Tip Credits” vì người chủ tính luôn số tiền này của nhân viên vào mức lương tối thiểu. Người chủ chỉ có thể nhận 01 khoản tiền này nếu nhân viên thường xuyên kiếm được hơn $30 tiền tip/tháng.
Mức Tip Credits tối đa theo luật liên bang là $5,12. Điều này có nghĩa, người chủ có thể trả cho nhân viên hưởng tip ít nhất $2,13/giờ, miễn là nhân viên kiếm đủ tiền tip để tổng thu nhập ít nhất $7,25/giờ (mức lương tối thiểu liên bang hiện tại).
Ví dụ: nếu chỉ kiếm được $3/giờ từ tiền tip, thì chủ của bạn phải trả $4,25/giờ. Mặt khác, nếu kiếm được $6/giờ bằng tiền tip, chủ của bạn có thể nhận số tiền “Tip Credits” tối đa là $5,12 và trả cho bạn $2,13/giờ.
Các tiểu bang thường có các quy tắc khác nhau khi nói đến khoản tiền này. Hầu hết đều cho phép người chủ nhận một khoản Tip Credits, nhưng nó ít hơn khoản tiền được phép theo luật liên bang. Ở những tiểu bang này, nhân viên phải kiếm đủ tiền tip để ít nhất bằng mức lương tối thiểu của tiểu bang. Nếu không, người chủ phải nghĩ cách.
Một số tiểu bang gồm California, Minnesota và Oregon hoàn toàn không cho phép Tip Credits. Người lao động ở các tiểu bang này phải nhận toàn bộ mức lương tối thiểu của tiểu bang từ người chủ.
4 Quy định quan trọng về tiền tip trong ngành dịch vụ
2. Tiền tip gộp chung
Theo luật liên bang, người chủ có thể yêu cầu nhân viên gộp chung tiền tip hoặc chia sẻ số tiền này của họ với nhân viên khác. Trong nhóm này, nhân viên phải góp phần tiền tip của họ, sau đó chia đều cho các thành viên. Tuy nhiên, luật liên bang nghiêm cấm người chủ giữ bất kỳ đồng nào trong khoản này. Điều này áp dụng cho bất kể người chủ có nhận tip hay trả toàn bộ mức lương tối thiểu cho nhân viên hay không.
Trong một thời gian dài, đã có tranh luận về việc liệu nhân viên có thể được yêu cầu chia sẻ tiền tip của họ với những nhân viên không thường xuyên nhận tiền tip hay không. Ví dụ: một số người chủ gom luôn tất cả nhân viên vào trong một nhóm hưởng chung tiền tip để cho phép nhân viên “hậu đài” như đầu bếp, nhân viên rửa chén nhận một phần tiền này từ nhân viên phục vụ, người pha chế và nhân viên khác trực tiếp phục vụ khách.
Vào 3/2018, Đạo luật Tiêu chuẩn Lao động Công bằng đã được sửa đổi để làm rõ vấn đề này. Những người chủ không nhận tiền tip và trả cho nhân viên mức lương tối thiểu có thể tạo một khoản tiền tip từ cho các nhân viên làm việc ở “phía sau”. Tuy nhiên, người chủ nhận phải giới hạn số tiền tip cho nhân viên nhận tiền tip theo thói quen và thường xuyên.
3. Phí xử lý thẻ tín dụng
Tiền tip thuộc về nhân viên, nhưng có bao giờ người chủ khấu trừ tip của nhân viên không? Vấn đề này thường đi kèm với phí xử lý thẻ tín dụng. Khi khách hàng để lại tiền tip cho nhân viên trên thẻ tín dụng, người chủ có thể khấu trừ phí xử lý thẻ tín dụng từ tiền tip không?
Các tòa án liên bang và Bộ Lao động quy định người chủ có thể trừ một số tiền tương ứng của phí xử lý từ tiền tip của nhân viên, miễn là nhân viên vẫn nhận được mức lương tối thiểu.
Ví dụ, nếu khách thanh toán bằng thẻ tín dụng và phí xử lý là 3%, người chủ có thể trả cho nhân viên 97% số tiền tip mà khách cho và giữ lại 3%. Tuy nhiên, một số bang có luật hạn chế hơn. Ví dụ ở California, người chủ không được khấu trừ bất kỳ phần nào của phí xử lý thẻ tín dụng từ tiền tip của nhân viên.
4 Quy định quan trọng về tiền tip trong ngành dịch vụ
4. Phí dịch vụ bắt buộc
Còn những khoản phí dịch vụ bắt buộc thường được tính vào hóa đơn cho những bàn đông khách, các bữa tiệc riêng và các sự kiện phục vụ ăn uống thì sao? Theo luật liên bang và ở hầu hết các tiểu bang, đây không được coi là tip. Ngay cả khi khách không để lại bất cứ thứ gì trên bàn, vì họ nghĩ đã tính vào tổng bill, khi đó chủ của bạn giữ khoản tiền trên cũng đã được coi là “phí dịch vụ”.
Luật pháp thường coi đây là một phần của hợp đồng lao động, không phải sự thừa nhận về dịch vụ của nhân viên làm tốt hay không. Nhiều chủ đưa ra ít nhất 1 phần phí dịch vụ này cho nhân viên, nhưng đó là tùy mỗi người, nhân viên không có quyền hợp pháp đối với số tiền đó.
Tuy nhiên, một số bang có quy định khác nhau nhằm đảm bảo khách biết họ đang trả tiền cho cái gì. Ví dụ, tòa án cấp cao nhất của New York đã tuyên bố các công ty phải đưa ra tất cả các khoản phí dịch vụ bắt buộc cho nhân viên. Tương tự, bang Washington yêu cầu các công ty ghi rõ trên thực đơn và biên lai phần nào của khoản phí dịch vụ bắt buộc được chuyển cho nhân viên đã phục vụ khách hàng.
Tôi xem luật tiền tip của tiểu bang mình ở đâu?
Bộ Lao động Hoa Kỳ có một danh sách các cơ quan lao động theo tiểu bang. Bạn có thể xem quy định ở đây.
Lưu ý: các quy định về khoản tiền này rất phức tạp. Luật liên bang và tiểu bang cũng có thay đổi. Thông tin trên là thông tin tổng quan chung, không phải tư vấn chi tiết về thuế hoặc pháp lý. Nếu có khó khăn, hãy nhờ trợ giúp từ luật sư.
Other Blog
-
Mỹ: Những điều thợ nail phải biết để có thật nhiều tiền.
Thợ nail cần nhớ “khách hàng mới là người trả tiền cho bạn” ...
-
5 Lỗi dễ bị phạt trong nghề nails.
5 Lỗi dễ bị phạt trong nghề nails. Trong kinh doanh nai...
-
Cách người Việt từ dân tị nạn thành ông trùm ngành nail
Tính đến đầu năm 2020, Hoa Kỳ có đến 56,300 nail salons. The...